Viêm đường hô hấp mèo là một căn bệnh thường gặp ở mèo, và Virus calicivirus mèo là một trong những nguyên nhân phổ biến nhất của căn bệnh này, gây ra các triệu chứng mèo bị loét mũi, hắt hơi, sổ mũi và đau mắt, và đôi khi là các vết loét đau trong miệng hoặc thậm chí là tình trạng khó đi lại đột ngột. Căn bệnh rất dễ lây lan và có thể lan rộng trong một quần thể mèo. Mặc dù không có phương pháp điều trị trực tiếp cho căn bệnh này nhưng hầu hết các chú mèo đều phục hồi hoàn toàn với sự chăm sóc hỗ trợ.
Virut Feline calicivirus Là Gì ?
Feline calicivirus là một loại bệnh lý vi-rút gây ảnh hưởng đến mèo. Feline calicivirus là một phần của họ các loại virus RNA gọi là Caliciviridae. Một số loại calicivirus khác có thể ảnh hưởng đến con người và động vật khác, nhưng các chủng calicivirus của mèo chỉ ảnh hưởng đến mèo.
FCV thường ảnh hưởng đến đường hô hấp trên và khoang miệng của mèo. Tuy nhiên, virus có thể ảnh hưởng đến các hệ thống khác trong cơ thể mèo.
Thường thì, một con mèo đã tiếp xúc với calicivirus sẽ trải qua một giai đoạn ủ bệnh từ hai đến sáu ngày trước khi các triệu chứng xuất hiện. Bệnh thường kéo dài từ hai đến ba tuần. Con mèo mang bệnh có khả năng lây nhiễm cho con mèo khác trong suốt giai đoạn này. Đến 50% số mèo bị nhiễm sẽ tiếp tục mang theo virus ngay cả sau khi hồi phục và giai đoạn mang virus vô triệu chứng này có thể kéo dài từ vài tháng đến cả đời của mèo. Mặc dù những con mèo mang virus này thường không có triệu chứng nhưng chúng vẫn lây nhiễm cho những con mèo khác. Các mèo cái mang FCV cũng có thể truyền bệnh cho các con mèo con của chúng.
Tham khảo bài viết Biểu Hiện Mèo Bị Nôn Mửa – Nguyên Nhân Và Cách Khắc Phục
Triệu Chứng Của Bệnh Viêm Đường Hô Hấp Feline Calicivirus (FCV) Ở Mèo
Một con mèo bị nhiễm FCV thường có triệu chứng tương tự như những triệu chứng mà con người có khi mắc bệnh cảm lạnh. Nghẹt mũi, chảy nước mũi và mắt, hắt hơi, mất cảm giác ngon miệng và sự khó chịu chung là phổ biến nhất, nhưng với các trường hợp nhiễm trùng nghiêm trọng hơn, con mèo có thể phát triển các triệu chứng nghiêm trọng tương tự. Mèo con và mèo lớn tuổi có nguy cơ mắc bệnh nghiêm trọng hơn so với mèo trưởng thành.
Các triệu chứng bao gồm:
- Ra nước mũi
- Ra nước mắt
- Viêm kết mạc
- Hắt hơi
- Mất cảm giác ngon miệng
- Giảm cân
- Loét ở trong và xung quanh miệng (lưỡi, nướu, cấu trúc cứng của vòm miệng, môi, mũi)
- Chảy nước miệng/ nước miếng (do loét miệng)
- Sốt
- Cơ thể yếu
- Các vết loét và tổn thương da (trong các trường hợp nhiễm trùng toàn thân nguy hiểm)
Các mèo bị nhiễm FCV thường phát triển các triệu chứng của nhiễm trùng đường hô hấp trên, bao gồm chảy nước mắt và/hoặc ra mũi, và hắt hơi. Nhiễm trùng đường hô hấp trên nghiêm trọng có thể tiến triển thành viêm phổi.
Feline Calicivirus cũng có thể làm cho mèo phát triển các vết loét đau đớn trong miệng, đặc biệt là trên lưỡi. Đau đớn có thể khiến con mèo từ chối ăn, và thường gây ra tình trạng chảy nước miếng, trong các trường hợp nặng FCV cũng liên quan đến viêm niêm mạc miệng, được đặc trưng bởi sự viêm nhiễm nặng của miệng và môi.
Thường mèo sẽ yếu đi và sốt xảy ra trong một số trường hợp của feline calicivirus. Ngoài ra, một số mèo có thể mắc một dạng nghiêm trọng hơn được gọi là FCV-VSD gây ra một nhiễm trùng toàn thân nguy hiểm. Điều này có thể ảnh hưởng đến các cơ quan chính và có thể dẫn đến các vấn đề nghiêm trọng hơn như các vết loét và tổn thương da, mất cảm giác ngon miệng.
Một số mèo là mang theo virus feline calicivirus có thể không có triệu chứng bệnh nhưng vẫn có thể lây nhiễm virus cho các con mèo khác.
Nguyên Nhân Của Bệnh Viêm Đường Hô Hấp Feline Calicivirus (FCV) Ở Mèo
Một con mèo nhiễm FCV thông qua tiếp xúc trực tiếp với nước bọt, chất bài tiết mắt/ mũi của một con mèo bị nhiễm bệnh, hoặc giọt phun ra từ mũi khi hắt hơi. Virus xâm nhập vào cơ thể mèo thông qua mũi, miệng hoặc mắt. Mèo cái bị nhiễm cũng có thể truyền virus cho các con mèo con của mình.
Feline calicivirus thường được lây lan nhiều nhất trong môi trường có nhiều mèo tiếp xúc với nhau. Các trại nuôi thú, cửa hàng thú cưng, hotel mèo được coi là những không gian có nguy cơ cao và có đến 40% số mèo được nuôi trong những nơi có mật độ mèo cao này có thể là mang theo virus và vì thế là nguồn lây nhiễm FCV
Các mèo đã tiêm đầy đủ vaccine FVRCP có thể có một số miễn dịch. Tuy nhiên, vì có nhiều dòng chủng khác nhau của feline calicivirus, không phải tất cả đều được bảo vệ bởi tiêm vaccine. Các mèo đã tiêm vaccine vẫn có thể mắc feline calicivirus, nhưng họ có thể trải qua các triệu chứng nhẹ hơn.
Cách Điều Trị Bệnh Viêm Đường Hô Hấp Feline Calicivirus (FCV) Ở Mèo
- Điều trị triệu chứng: Việc điều trị triệu chứng như ho, sổ mũi và viêm họng có thể giúp giảm bớt khó chịu cho mèo và hỗ trợ hệ miễn dịch của chúng. Việc sử dụng thuốc kháng sinh và thuốc kháng viêm có thể được sử dụng để giảm viêm và ngăn chặn sự lây lan của bệnh.
- Điều trị nướu và răng: FCV có thể gây ra viêm nướu và răng. Việc vệ sinh răng miệng và điều trị các vấn đề nha khoa liên quan có thể giúp giảm triệu chứng và ngăn ngừa các vấn đề nha khoa tiềm ẩn.
- Giữ cho mèo ấm áp và khô ráo: Việc giữ cho mèo ấm áp và khô ráo có thể giúp giảm triệu chứng và hỗ trợ hệ miễn dịch của chúng.
- Cung cấp dinh dưỡng tốt: Việc cung cấp cho mèo một chế độ ăn uống tốt và giàu dinh dưỡng có thể giúp tăng cường hệ miễn dịch và giảm triệu chứng.
- Tiêm phòng: Việc tiêm phòng định kỳ có thể giúp ngăn chặn sự lây lan của FCV và các bệnh liên quan.
Nếu mèo của bạn bị FCV, bạn nên đưa chúng đến bác sĩ thú y để được khám và điều trị đầy đủ. Việc điều trị sớm có thể giúp giảm triệu chứng và ngăn ngừa sự lây lan của bệnh.